Đều sợ bản thân không có việc làm.
Bây giờ nghe thấy Lâm Chu đồng ý ăn bữa khuya, có việc làm rồi.
Hơn nửa đêm, ánh mắt đều tản ra sức sống mới.
Sau khi nhìn Lâm Chu lên lầu thì ông chuyển mắt về phía đám người Tiểu Lý: "Mọi người ăn bữa khuya không? Để tôi chuẩn bị thêm chút."




